Khi con cái vô trách nhiệm- Tại sao sự thuyết giảng và làm gương của cha mẹ lại không hiệu quả

cậu bé vô trách nhiệm


1. Tinh thần trách nhiệm, đức hạnh bị teo của thanh thiếu niên hiện nay

Thât dễ dàng để nhận thấy trẻ em, thanh thiếu niên ngày nay ít có tinh thần trách nhiệm. Họ ít có trách nhiệm với chính công việc của họ và công việc chung của gia đình. Ở mức độ đơn giản, chúng ta ngày càng chứng kiến nhiều hơn những đứa trẻ hoàn toàn không tham gia thực sự vào việc nhà ở đúng với độ tuổi của chúng. Tinh thần trách nhiệm là đức hạnh bị teo nhiều nhất khiến trẻ trưởng thành muộn dù chúng lớn nhanh hơn, nhiều kiến thức hơn so với trẻ em ngày trước. Bạn có thấy quen thuộc và thấy hình ảnh của chính gia đình mình qua những lời tâm sự của các bậc cha mẹ sau đây?

“Tôi xấu hổ khi thừa nhận điều này, nhưng đứa trẻ mười một tuổi của chúng tôi thật vô trách nhiệm. Cô ấy không bao giờ quan tâm đến đồ đạc của mình và cần được nhắc nhở liên tục để làm bài tập về nhà. Hầu hết thời gian, tôi hoặc chồng tôi sẽ hoàn thành nó—điều đó gần như dễ dàng hơn là lắng nghe lời bào chữa của cô ấy. Chúng tôi muốn cô ấy đạt điểm cao, nhưng bây giờ tôi nghĩ rằng chúng tôi đang làm sai tất cả”

“Đó không phải lỗi của con.”; “Đó là lỗi của giáo viên, cô ấy đã không kiểm tra để chắc chắn rằng con đã hoàn thành bài tập”; “Con quên mất“; “Con đã hoàn thành bài thủ công, nhưng tôi đã để nó trên xe buýt khi đến trường.”;  “Con không biết mình đã để nó ở đâu trong máy tính và cô giáo đã phạt con vì cho rằng con chưa làm bài báo cáo ”.  Đó là những lời quen thuộc của con trai 12 tuổi của tôi- một người bố than thở. Cái con tôi giỏi nhất là kiếm cớ để đổ lỗi cho sự bất cẩn của mình! Từ chối, bào chữa, đổ lỗi, hợp lý hóa các lỗi lầm và buộc tội chỉ là một vài chiến lược mà nó sử dụng để biện minh cho hành vi của mình. Tôi thực sự mệt mỏi và lo lắng cho tương lai của nó.

Chúng ta, những bậc làm cha mẹ đều biết, tinh thần trách nhiệm cao là yếu tố dự báo đáng tin cậy cho một tương lai tốt đẹp của trẻ, vô trách nhiệm là rào cản khiến trẻ không đạt được hiệu suất công việc cao, là lý do làm hỏng các mối quan hệ và cản trở trẻ có thể phát huy hết năng lực của mình. Chúng ta đã cố gắng thay đổi chúng, nhưng thường là thất bại? Tại sao?

2. Điều gì tạo nên những đứa trẻ vô trách nhiệm?

Con bạn không được sinh ra với thái độ này, vậy làm thế nào nó phát triển thái độ vô trách nhiệm này? Hãy nghiêm túc xem xét liệu anh ấy có thể học được điều đó từ những người khác hay không—kể cả bạn! Kiểm tra những điều sau xem nó có quen thuộc hay tương ứng với chính bạn.

2. 1. Cha mẹ có là tấm gương để trẻ học thói vô trách nhiệm không?

- Bạn có nhấn mạnh tầm quan trọng của trách nhiệm trong nhà không?

- Bạn có đổ lỗi cho người khác về các vấn đề và không nhận trách nhiệm về hành động của mình không?

- Có phải bạn luôn trễ giờ đón con ở trường không?

- Bạn có tham dự các buổi họp phụ huynh-giáo viên và trả lời một cách kịp thời để thông báo được mang từ trường về nhà?

- Bạn có bào chữa cho các vấn đề của mình không?

- Khi mắc lỗi, bạn có thừa nhận không? Và con bạn có nghe thấy bạn không?

- Liệu những người khác có nói rằng họ có thể tin tưởng bạn sẽ làm theo những gì bạn nói không?

- Bạn có quan tâm đến tài sản của mình hay coi tài sản là thứ dễ thay thế không?

2.2 Cha mẹ có đang vô tình ươm mầm, tạo điều kiện và dung túng cho hành vi vô trách nhiệm

Bạn thường phản ứng thế nào trước những hành động vô trách nhiệm của con mình? Chẳng hạn, lần cuối cùng con bạn vô trách nhiệm là gì?. Phản ứng của bạn là gì? Chẳng hạn, bạn để anh ta thoát tội hay bạn quy trách nhiệm cho anh ta? Bạn đã bào chữa cho anh ấy, hay bắt anh ấy phải xin lỗi? Bạn đã bước vào và làm nhiệm vụ hoặc công việc của con thay cho con? Hãy kiểm tra mình bằng những câu hỏi sau.

- Người cứu hộ. Bạn đến trợ giúp con bạn và giải quyết những khó khăn của nó cho nó không?

- Người làm. Bạn thấy mình đang làm hoặc hoàn thành hầu hết các trách nhiệm của con bạn không?

- Người bào chữa. Bạn bào chữa cho việc con bạn không tuân theo hoặc có thái độ không tốt không?

- Kỳ vọng quá mức. Bạn đặt kỳ vọng quá cao hoặc không thực tế vào con mình và thường sửa chữa lại khi con làm không như bạn kỳ vọng không?

- Kỳ vọng thấp. Bạn giảm thiểu số lượng kỳ vọng bạn đặt vào con mình không?

- Hỗ trợ. Bạn cố gắng làm mọi thứ dễ dàng nhất có thể cho con bạn không?

- Nhắc nhở. Bạn luôn nhắc con bạn về bài tập, công việc và lịch trình của chúng không?

Nếu hầu hết các câu trả lời là “có”, bạn chính là thủ phạm tạo nên đứa trẻ vô trách nhiệm. Vì thế người phải thay đổi chính là bạn chứ không phải là con.

3. Khi con vô trách nhiệm- Tại sao thuyết giảng lại không hiệu quả?

Nhiều bậc cha mẹ dành rất nhiều công sức để giảng dạy con cái về tầm quan trọng của tinh thần trách nhiệm. Thường là vô ích. Bất chấp các bài giảng, con bạn vẫn không dọn phòng, không đi học đúng giờ, không hoàn thành bài tập về nhà hoặc xin lỗi em trai mình.

Với những bài giảng về tình thần của bạn, cái bạn cho rằng hay ho thì đối với con bạn, điều đó có lẽ chỉ giống như sự cằn nhằn. Và bất kỳ đứa trẻ nào cũng có thể vờ như đang nghe nó nhưng không thực sự để ý đến nó: “Bố mẹ đang cằn nhằn, mình chịu đựng một chút và mọi chuyện sẽ qua thôi- đứa trẻ nghĩ”. Và tất nhiên đó là một kỹ thuật nuôi dạy con cái không hiệu quả.

Hãy để tôi giải thích. Việc giảng bài liên tục cho con bạn sẽ cản trở khả năng trẻ tách biệt về mặt cảm xúc với bạn. Bạn nghĩ rằng những bài giảng của bạn rất hữu ích nhưng thực chất chúng lại giúp ích cho sự vô trách nhiệm của anh ấy. Đó là bởi vì anh ấy đang phản ứng lại bạn thay vì chịu trách nhiệm về bản thân.

Nghĩ theo cách này. Nếu bạn bước vào thế giới của con bạn và bảo nó phải làm gì và hành động như thế nào, đó cũng là lúc bạn truyền cho con một thông điệp, đó là việc của bố mẹ, không phải việc của mình. Và thay vì con tự mình chịu trách nhiệm, trách nhiệm đã thuộc về bố mẹ, việc của đứa trẻ là chờ..

Thay vào đó, hãy cố gắng ở trong thế giới của riêng mình, duy trì ranh giới và chịu trách nhiệm về hành động của mình chứ không phải của con bạn. Hành động của bạn nên tập trung vào việc nêu rõ các quy tắc và buộc con bạn phải chịu trách nhiệm với những hậu quả hiệu quả nếu trẻ không tuân theo các quy tắc.

Đây là một ví dụ. Giả sử cậu con trai trưởng thành của bạn luôn xuất hiện vào phút cuối sau khi bạn gọi anh ấy và dùng bữa tối của anh ta, còn việc dọn bữa tối lên bàn ăn ai làm anh ta không cần biết. Khi anh ấy đến, bạn bắt đầu giảng cho anh ấy về cách anh ấy làm là đúng giờ xuống cùng chuẩn bị bữa tối cùn mọi người. Bạn tiếp tục chỉ trích anh ta vì thái độ thiếu trách nhiệm trong khi phục vụ anh ta tận tay. Bạn nghĩ bạn đang truyền đtạ thông điệp gì?

Điều quan trọng là bạn phải chịu trách nhiệm về những gì bạn sẽ và sẽ không làm ở đây và để con chịu hậu quả với hành vi của chúng. Không giảng bài, không rao giảng, không phê phán, không cá nhân hóa.

Tôn trọng khả năng đưa ra lựa chọn của con, ngay cả khi bạn không đồng ý với chúng. Con không muốn xuống chuẩn bị bữa ăn tối là một lựa chọn, bạn không cần gọi con xuống để càu nhàu trong khi phục vụ chúng. Hãy đáp lại những lựa chọn đó bằng suy nghĩ và hành động tốt nhất và có trách nhiệm nhất của chính bạn.

4. Khi con vô trách nhiệm- Tại sao cha mẹ là tấm gương về trách nhiệm là chưa đủ?

Khi nói đến việc xây dựng thói quen có trách nhiệm cho con cái, có một sự thật mà bạn phải chấp nhận. Chỉ làm một tấm gương tốt thôi là chưa đủ. Hầu hết chúng ta đều làm tốt việc chỉ cho con cái mình cách chịu trách nhiệm. Đây không phải là vấn đề. Vấn đề xảy ra là do nhiều người trong chúng ta phải chịu quá nhiều trách nhiệm.

Xu hướng cha mẹ ngày càng có nhiều trách nhiệm hơn với con cái. Chúng ta chạy nước rút về nhà để tìm bài tập về nhà mà chúng bỏ quên, hay đôi giày đá bóng còn thiếu và sau đó tất tả chạy đến nơi làm việc chỉ để khiến con chúng ta không phải chịu những phiền toái do những lỗi của chính chúng. Chúng ta thức khuya mất ngủ và yên tâm khi cùng họ thực hiện các nhiệm vụ học tập của chúng dù chính chúng đã bỏ qua cả buổi chiều hay buổi tối cho những trò chơi trên điện thoại. Chúng ta căng sức vừa dọn dẹp vừa phàn nàn vừa mắng nhiếc chúng vì cái phòng bừa bộn, bẩn thỉu mà chúng tạo ra thay vì để chúng phải hoặc tự dọn hoặc tự chịu đựng môi trường đó.

Trong trường hợp cực đoan, chúng ta sẽ chịu trách nhiệm giúp con mình hoàn thành bài tập về nhà ngay cả khi chúng hầu như không có trách nhiệm hoàn thành nó. Mỗi tình huống này đều gợi ý một cơn ác mộng đang hình thành.

Điểm mấu chốt: Chúng ta thường làm việc chăm chỉ hơn để thực hiện trách nhiệm của họ hơn họ. Đối với một số người trong chúng ta, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy quyền này. Bạn ngày càng làm việc chăm chỉ hơn với trách nhiệm cuộc sống của họ và họ dường như ngày càng trở nên lười biếng hơn trong nhiều lĩnh vực mà bạn muốn họ phải chịu trách nhiệm.

Hãy nhớ quy tắc này, trẻ em và thanh thiếu niên học về trách nhiệm bằng cách có cơ hội chịu trách nhiệm. Nếu chúng ta phạm sai lầm khi đảm nhận những trách nhiệm phù hợp với lứa tuổi của trẻ thì chúng ta đã cướp đi cơ hội học tập của trẻ. Việc nhà là món quà lớn nhưng chúng ta đã tước bỏ nó khỏi tay con chúng ta. Các nghiên cứu về hành vi của con người cho thấy chúng ta có xu hướng không học về tinh thần trách nhiệm từ các bài giảng và thảo luận. Thay vào đó, chúng ta học về trách nhiệm từ những cơ hội chịu trách nhiệm và những hậu quả đi kèm với những lựa chọn này. Hoặc là chúng ta bước ra và học cách chịu trách nhiệm hoặc không. Tuy nhiên, người giáo viên thực sự không phải là trách nhiệm mà là kết quả đến từ sự lựa chọn chịu trách nhiệm.

Khi chúng ta ngăn cản con mình có những cơ hội “bước lên” và chịu trách nhiệm, chúng ta đã tước đi cơ hội học được những bài học quan trọng trong cuộc sống về trách nhiệm. Chúng tôi dạy họ phải vô trách nhiệm. Chúng tôi không cố tình dạy họ rằng họ có thể có được tất cả “những điều tốt đẹp” đến từ cuộc sống vô trách nhiệm mà không cần phải chịu trách nhiệm. Đây là con đường nguy hiểm khi con bạn bước xuống và đã đến lúc phải thay đổi điều đó ngay bây giờ. Hãy cho con bạn cơ hội chịu trách nhiệm và dạy những bài học về trách nhiệm với những hậu quả xảy ra từ những lựa chọn lành mạnh, có trách nhiệm.

5. Các nguyên tắc cần nhớ khi can thiệp thay đổi hành vi vô trách nhiệm.

5.1. Giữ bình tĩnh và đừng liên tục giảng bài về tinh thần trách nhiệm

Khi bạn lo lắng về sự vô trách nhiệm của con mình và bạn sắp giảng bài, hãy dừng lại một chút và thở. Thời điểm giữa hành động của con bạn và phản ứng của bạn là thời điểm nuôi dạy con cái quan trọng nhất của bạn. Chính trong không gian này, bạn có thể chọn phản ứng theo phản ứng tức thời hoặc từ một nơi chín chắn hơn. Khi bạn tạm dừng và suy nghĩ về bức tranh toàn cảnh hơn, bạn có thể đưa ra lựa chọn tốt hơn - lựa chọn tránh xa khỏi khuôn khổ của con bạn và giữ sự tách biệt về mặt cảm xúc. Mặc dù ban đầu nó không mang lại cảm giác tốt nhưng nó mang lại mối quan hệ cha mẹ và con cái có trách nhiệm hơn. Nếu không có sự tạm dừng, bạn rất dễ để cảm xúc dẫn mình đi lạc lối.

5.2. Tập trung vào bạn chứ không phải con bạn

Hầu hết các lý do con bạn có thái độ vô trách nhiệm là từ cha mẹ, vì thế hãy đối mặt với chính mình với những câu hỏi quan trọng. Tự hỏi bản thân minh: “Cha mẹ có trách nhiệm sẽ làm gì trong tình huống này? Tôi có những lựa chọn nào nếu con tôi không hành động có trách nhiệm—và tôi muốn chọn phương án nào? Và tôi có sẵn sàng chấp nhận những hậu quả có thể xảy ra của sự lựa chọn đó không?” “Có cách nào tôi có thể góp phần vào sự vô trách nhiệm của con tôi không? Tôi đã tự đặt mình trở thành người hay cằn nhằn hay tôi đang làm việc quá sức vì anh ấy?

5.3. Hãy tự hỏi: Con tôi cần gì ở tôi lúc này?

Hãy hiểu rõ con bạn và khả năng thực hiện những công việc của nó, nó có khó khăn gì và điều gì nó thực sự cần ở bạn? Nếu chúng là những đứa trẻ có nhu cầu đặc biệt, bạn cần hành xử khác.  Hiểu rằng trẻ mắc chứng ADHD, ADD hoặc các khuyết tật học tập khác có thể cần một hình thức hướng dẫn khác từ cha mẹ. Có lẽ các em thường quên bài tập về nhà ở trường hoặc lơ là không nộp bài, ngay cả khi các em đã làm xong. Nếu đây là hoàn cảnh của gia đình bạn, công việc của bạn là giúp con bạn tạo ra một khuôn khổ cho riêng mình. Bạn có thể sẽ phải tham gia nhiều hơn và kiểm tra thường xuyên hơn. Ngoài ra, đừng hỏi chung chung “Con tôi cần gì?” Thay vào đó, hãy cụ thể. Hỏi “Đứa trẻ đặc biệt này cần gì?” Và sau đó xác định trách nhiệm của bạn là gì và không.

Có thể bạn phải giúp con thiết kế một biểu đồ để theo dõi những gì bé phải làm. Nhưng sau đó anh ta phải chịu trách nhiệm đánh dấu vào những việc đó khi chúng hoàn thành.

5.4. Nhận biết khi  nào bạn đã ở trong hộp của con bạn và cần phải bước ra

Hầu hết chúng ta không nhất thiết phải nhận thức được rằng mình đã vượt qua ranh giới. Thường có những dấu hiệu cho thấy bạn đã bước vào chiếc hộp của con mình. Những dấu hiệu này bao gồm cảm giác kiệt sức, kiệt sức và thất vọng.

Thông thường, khi bạn cảm thấy bình tĩnh và tập trung vào sở thích của mình, có lẽ bạn đang ở trong chiếc hộp của riêng mình. Biết nguyên nhân nào khiến bạn nhảy từ hộp của bạn sang hộp của anh ấy. Hãy cố gắng nâng cao nhận thức của bạn về bản thân.

Hầu hết chúng ta nghĩ rằng chúng ta đang dạy con mình về trách nhiệm. Thực ra chúng ta đang rao giảng chứ không phải đang giảng dạy. Và đoán xem? Điều này chỉ tạo thêm sự phụ thuộc. Và sự phụ thuộc vào các mối quan hệ không khuyến khích trẻ chịu trách nhiệm về bản thân.

Nếu bạn có thể làm được điều này thì bạn sẽ tạo ra sự tách biệt về mặt cảm xúc lành mạnh giữa bạn và con bạn. Tại sao sự tách biệt về mặt cảm xúc lại quan trọng? Bạn càng tách biệt về mặt cảm xúc thì con bạn càng được tự do để nhìn nhận bản thân rõ ràng hơn. Bạn không còn ở trong chiếc hộp hay trong đầu anh ấy nữa, luôn bảo anh ấy phải làm gì, điều này mang lại cho anh ấy cơ hội chịu trách nhiệm về bản thân.

6. Các bước để thay đổi thái độ, hành vi của đứa trẻ vô trách nhiệm

Bước 1. Đưa ra thông điệp rõ ràng cho con bạn về thái độ trách nhiệm

Hãy dành thời gian để giải thích niềm tin và kỳ vọng của bạn về trách nhiệm. Cân nhắc việc phát triển một phương châm gia đình về trách nhiệm. Một người cha ở Atlanta nói với tôi rằng việc truyền tải thông điệp cuộc sống này đến các con của anh ấy quan trọng đến mức họ đã dành cả buổi chiều để cùng nhau suy nghĩ về các bài quốc ca của gia đình về trách nhiệm, chẳng hạn như: “Chúng tôi giữ lời,” “Chúng tôi luôn cố gắng hết sức mình,” “Chúng tôi có thể được tin cậy.” Họ viết chúng trên thẻ mục lục và các con của anh ấy dán chúng lên tường phòng ngủ của chúng. Phát triển bài quốc ca của riêng bạn như một lời nhắc nhở rằng bạn quy tắc gia đình là luôn có trách nhiệm và bạn mong muốn con mình truyền đạt niềm tin đó trong hành động và thái độ hàng ngày của chúng.

Để đánh giá sự hiểu biết của con bạn về những niềm tin đó, hãy đặt ra những câu hỏi như sau:

“Những điều mà một người có trách nhiệm sẽ nói và làm là gì?”

“Anh có trách nhiệm gì trong ngôi nhà này? Bố? Mẹ? Những đứa trẻ khác?”

“Điều gì xảy ra nếu bạn không tuân theo những trách nhiệm đó ở nhà hoặc trường học?”

“Điều đó sẽ ảnh hưởng đến những người khác như thế nào?”

“Nếu tôi không đi làm hàng ngày thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không thanh toán hóa đơn đúng hạn hoặc đưa bạn đến bác sĩ để tiêm phòng đúng hạn?”

“Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi không nộp thuế? Điều gì sẽ xảy ra sau đó?”

Bước 2. Yêu cầu trách nhiệm rõ ràng với từng cá nhân và trông đợi kết quả

Một phần quan trọng trong việc thay đổi thái độ vô trách nhiệm của trẻ em là thẳng thắn yêu cầu các trách nhiệm, và nơi dễ dàng nhất để bắt đầu là ngay tại nhà. Trước tiên, hãy nghĩ về những trách nhiệm mà bạn muốn giao cho từng đứa trẻ. Bạn thậm chí có thể tập hợp các thành viên trong đội và cùng nhau suy nghĩ về tất cả những việc chúng phải chịu trách nhiệm và những cách khác mà chúng có thể giúp đỡ ở nhà. Những việc này có thể bao gồm các công việc gia đình (tưới cây, dọn giường, phủi bụi), trách nhiệm cá nhân (đánh răng, tắm rửa), tài sản cá nhân (cất đồ chơi, xe đạp, trò chơi điện tử) và trường học (làm bài tập về nhà với khả năng tốt nhất của bạn, trả lại sách thư viện). Sau đó nói rõ thậm chí ghi rõ kỳ vọng của mỗi thành viên trong gia đình và hậu quả của việc không hoàn thành. Cùng trẻ trải qua từng nhiệm vụ ít nhất một lần để trẻ biết rõ cách thực hiện. Đây là lúc bạn có thể sửa bất kỳ thói quen xấu nào.

Dù bạn làm gì, đừng làm bất kỳ nhiệm vụ nào con bạn có thể tự làm. Con sẽ không bao giờ học được cách chịu trách nhiệm nếu cô ấy biết bạn sẽ hoàn thành công việc cho cô ấy. Nhận ra vai trò của bạn là người trợ giúp, không phải người làm. Khi bạn hoàn thành tốt vai trò của mình, trận chiến của bạn đã kết thúc một nửa. Sau tất cả, trách nhiệm công việc thuộc về con bạn, không phải của bạn. Vì vậy, hãy luôn ghi nhớ vai trò của bạn trong tâm trí bạn cũng như trong tâm trí con bạn.

Bước 3. Dạy cách đưa ra quyết định có trách nhiệm

Một phần lớn của việc chịu trách nhiệm là đưa ra những quyết định đúng đắn. Những đứa trẻ có thái độ vô trách nhiệm thường không thừa nhận những lựa chọn sai lầm của chúng, đổ lỗi cho người khác về kết quả hoặc mong được giải cứu. Nếu những đặc điểm đó mô tả con bạn, thì việc dạy các kỹ năng ra quyết định sẽ là một phần quan trọng trong quá trình thay đổi thái độ của trẻ. Dưới đây là một vài kỹ thuật:

• Đặt câu hỏi nếu-thì. Để giúp thu hẹp lựa chọn và suy nghĩ về những kết quả có thể xảy ra, hãy dạy con bạn tự hỏi bản thân sau mỗi lựa chọn, “ Nếu tôi làm điều đó bây giờ, liệu ngày mai tôi có cảm thấy ổn không?” “Tuần sau thì sao?” Dạy một quy tắc ra quyết định : “Loại bỏ bất kỳ sự lựa chọn nào mà bạn có thể hối tiếc về sau.”

• Làm thầy bói. Bảo một đứa trẻ nhỏ hơn đóng giả làm thầy bói : “ Con sẽ cảm thấy thế nào vào ngày mai nếu hôm nay con chọn điều đó?”

• Cân nhắc ưu và nhược điểm. Để giúp một đứa trẻ lớn hơn cân nhắc những ưu và nhược điểm của từng khả năng, hãy để trẻ tự hỏi: “ Tất cả những điều tốt và xấu có thể xảy ra nếu tôi chọn điều đó là gì?”

Bước 4. Đừng viện cớ để thanh minh cho hành vi thiếu trách nhiệm

Những đứa trẻ vô trách nhiệm thường cố gắng trốn tránh trách nhiệm của mình bằng cách bào chữa (hoặc bịa đặt, bịa ra lời biện minh hoặc nói dối). Vì vậy, hãy đặt ra một chính sách gia đình mới: “ Chúng tôi không bào chữa cho những hành vi vô trách nhiệm.” Sau đó, ngay lần tới khi con bạn cố gắng trốn tránh trách nhiệm của mình bằng một thái độ, hãy thực thi chính sách và giúp trẻ tìm ra giải pháp cho vấn đề của mình để không có lý do gì bào chữa.

Bước 5. Đặt ra hậu quả nếu thái độ xấu tiếp tục

Nếu con bạn tiếp tục thể hiện thái độ này, thì đã đến lúc bạn phải cho con nếm mùi hậu quả; con bạn phải học cách chịu trách nhiệm cho hành động của mình. Luôn có những hậu quả tự nhiên và hậu quả logic phù hợp để bạn quyết định dùng hậu quả nào cho trẻ. Hậu quả phải có và những hậu quả hiệu quả nhất luôn phù hợp với mức độ của hành vi, gây ra một chút đau khổ (để con bạn muốn thay đổi thái độ của mình) và được thực thi một cách nhất quán. Trên tất cả, hãy nhớ rằng, không bào chữa cho con bạn nữa và không “giải cứu” nữa. Dưới đây là một số ví dụ về hậu quả hợp lý của việc vô trách nhiệm:

• Không dọn đống thức ăn lộn xộn. Nếu đứa con nhỏ của bạn để que kem tan chảy trên quầy, hãy thực thi quy tắc: “ Không được ăn kem ốc quế nữa trong hai ngày.”

• Quên bỏ quần áo bẩn vào ngăn. Nếu con bạn không bỏ quần áo bẩn vào ngăn giặt, trẻ sẽ không có quần áo sạch và phải đợi đến chu kỳ giặt tiếp theo.

• Không làm việc nhà. Nếu trẻ em được trả tiền cho công việc nhà, hãy giữ lại các khoản trợ cấp của chúng.

• Hủy hoại tài sản. Bất cứ thứ gì mà con bạn làm vỡ, rách hoặc làm mất (dù là của con bạn hay của người khác), thì con bạn phải thay thế hoặc sửa chữa. Anh ta cũng phải trả cho nó bằng cách kiếm tiền. Nếu anh ta không có, hãy lập một danh sách các công việc nhà mà anh ta có thể làm với giá trị thích hợp

• Bài tập chưa hoàn thành. Nếu bài tập về nhà không được hoàn thành vào một thời điểm định trước—lý tưởng nhất là vào cùng một thời điểm mỗi tối—con bạn biết rằng mình sẽ mất một đặc quyền mong muốn vào tối hôm đó hoặc ngày hôm sau.

• Quên mang tiền ăn trưa. Cô ấy không ăn trưa ngày hôm đó, và cô ấy sẽ sống sót. Rất có thể cô ấy sẽ nhớ mang theo tiền trong tương lai, đặc biệt nếu cô ấy biết bạn sẽ không giải cứu cô ấy.

Lưu ý: Sử dụng hậu quả phù hợp tránh bước qua lằn ranh đỏ khiến bạn biến việc thực thi hậu quả thành trừng phạt, cái có thể khiến kỷ luật của bạn phản tác dụng.

Bước 6: Củng cố các hành động có trách nhiệm

Thay đổi không bao giờ là dễ dàng, đặc biệt là khi trẻ đã có thái độ vô trách nhiệm trong một thời gian. Vì vậy, đừng mong đợi thành công ngay lập tức trong sự thay đổi này. Ngoài ra, hãy nhớ thừa nhận nỗ lực của con bạn khi cố gắng thực hiện từng bước và khen ngợi những cải tiến.

 


Comments

Post a Comment

Hãy để lại ý kiến của bạn tại đây