Trả lời: Bạn đã làm tốt công việc của mình, nhưng việc đó hoàn toàn không tốt cho con của bạn. Có thể cháu tập trung hơn khi có bạn bên cạnh nhưng đó là cháu đang tập trung cho một việc duy nhất là “tạo ra hình ảnh đang tập trung” cho bạn thấy. Và việc này khó khăn và vất vả hơn rất nhiều so với việc học. Nó đã chiếm trọn tâm trí của con bạn và nó không còn tâm trí để học nữa.. Cũng may là cháu chưa phát ốm..
1. Lơ đãng là kẻ thù của việc học??
Nếu được hỏi rằng thời đi học, đặc biệt là cấp 2, câu nào giáo viên hay nói với bạn nhất. Tôi đoán các bạn cũng giống tôi, nhớ ngay đến câu cửa miệng của mọi giáo viên: “nào Hải, tập trung vào”. Khi thành cha mẹ, điều giáo viên của con hay phàn nàn nhất là “có vẻ cháu nó hay lơ đãng, ít tập trung’. Và khi bạn quan tâm đến việc học của con ở nhà, điều đầu tiên bạn lo lắng và vì thế nhắc nhở liên tục là “con phải tập trung”, “tập trung suy nghĩ”, “Tập trung nghe giảng”, “tập trung làm việc” là hành vi mà mọi giáo viên và cha mẹ mơ ước có được ở con mình, nó được hiểu, được tin là cách tốt nhất để việc học đạt được hiệu quả tối ưu. Vì thế, giáo viên ra sức tìm biện pháp buộc trẻ tập trung trên lớp, phụ huynh tìm đủ mọi cách để trẻ tập trung khi học ở nhà. Các “chuyên gia đào tạo tâm trí” online ra sức quảng cáo các khóa học, các mẹo giúp trẻ “tập trung tối đa” trên các nền tảng mạng xã hội. Và từ đó “lơ đãng’, “thiếu tập trung”, “phân tán tư tưởng” được coi là kẻ thù của việc học. Những đứa trẻ lơ đãng, thiếu tập trung, mơ màng được cho là “lười biếng”, “thiếu động lực” hay “học hành không nghiêm túc” và cần được chấn chỉnh để có thể học tốt hơn.
2. Sự thật về cách bộ não chúng ta xử lý thông tin
Khoa
học về não bộ hiện nay đã chứng minh rằng, có hai
cách chính để chúng ta xử lý thông tin bao gồm: chế độ tập trung và chế
độ phân tán.
2.1 Chế độ tập trung
Khi bạn đang sử dụng chế độ tập trung, điều đó có nghĩa
là bạn đang dồn mọi chú ý vào một
thứ duy nhất.
Ví dụ: bạn có thể đang cố gắng giải một bài toán, hoặc bạn có thể đang nhìn và lắng nghe giáo viên của
mình. Cũng như vậy khi bạn tập trung khi chơi trò
chơi điện tử, giải câu đố hoặc học từ từ một ngôn ngữ khác.
Khi bạn tập trung, bạn đang khiến những phần cụ thể của
não hoạt động. Những phần nào đang hoạt động phụ thuộc vào những gì bạn đang
làm. Ví dụ, khi bạn làm bài toán về phép nhân, việc tập trung sẽ sử dụng các phần
khác của não so với khi bạn nói. Khi bạn đang cố gắng học một
điều gì đó mới, trước tiên bạn phải tập trung chăm chú vào nó để “kích hoạt”
những phần đó của não và bắt đầu quá trình học tập.
Suy nghĩ tập trung là trạng thái tinh thần tập trung cao
độ, trong đó não sử dụng khả năng tập trung tốt nhất ở vỏ não trước trán
để bỏ qua mọi thông tin không liên quan . Và vì điều này, đây
là phương pháp được ưa thích để học (và ghi nhớ) các môn học chuyên sâu về kiến thức.
Hãy tưởng tượng thông tin mà bạn đang dung nạp vào não như những dấu chân chạy
trên trong một khu rừng rập rạp, nó sẽ để lại dấu vết khi
nó di chuyển. Khi bước chân chạy
đi chạy lại nhiều lần (gióng như bạn suy nghĩ làm hoặc thực hành đi thực hành
lại..) sẽ tạo ra một con đường mòn. Điều đó giống như chế độ tập trung của
bạn—thông tin tạo ra những đường mòn trong não khi tập
trung. Những con đường này được hình thành khi bạn lần đầu tiên học điều gì đó
và bắt đầu thực hành sử dụng nó. Ví dụ: giả sử bạn đã biết phép nhân. Nếu tôi
yêu cầu bạn giải một bài toán nhân, suy nghĩ của bạn sẽ di chuyển theo cùng “những
con đường nhân” đã được hình thành trong não bạn. Đó sẽ là con đường hẹp, độc đạo và hầu như
không có các nhánh liên kết với các con đường khác.
Ưu điểm
Đây là cách duy nhất để học (hiện tại). Vì vậy,
không có lựa chọn nào khác.
Cho phép bạn nắm vững một hoạt động hoặc
kiến thức.
Bạn có thể tiếp thu một nhiệm vụ hoặc một ý tưởng đến mức bạn thậm chí không
cần phải suy nghĩ về nó (giống như chơi một nhạc cụ hay lái xe, bạn không cần suy nghĩ về nó)
Hiểu sự tương tự, nhân ra khuôn mẫu: Khi bạn tập trung, bạn có khả năng nhận
ra con đường mà bạn đã tạo, ví dụ con đường nhân khi bạn gặp bài toán về phép
nhân. Chế độ này cho phép bạn nhận biết bối cảnh nơi bạn đang ở và sau đó
chọn một mẫu thần kinh cụ thể để sử dụng hoặc sử dụng lại một mẫu thần kinh
khác để liên kết với một hoạt động mới
Nhược điểm
- Ở chế độ này rất khó
khăn để tạo ra mối liên kết não mới (tức sự liên kết giữa
những thông tin liên quan có sẵn trong trí nhớ và thông tin vừa thu nạp), tức
là bạn
cần đầu tư nhiều thời gian hơn để thực hành và học tập
- Tập trung là khó,
luôn có sự
xao lãng có thể khiến bạn mất tập trung.
- Sử dụng chế độ tập trung quá nhiều có thể trở thành nút cổ chai để học được nhiều thứ hơn
- Mỗi nơ ron thần kinh có 4 đường dẫn truyền, ở chế độ tập trung bạn phải sử dụng cả 4 cùng lúc nên rất dễ bị suy nhược và quá tải.
Tóm lại: Bạn cần hiểu rằng chỉ riêng chế độ tập trung thôi thì
chưa đủ để học những điều mới. Để sử dụng các mô hình thần kinh mới ở chế
độ tập trung, bạn cần phải luyện tập.
Bạn càng thực hành nhiều thì bạn càng trở nên giỏi hơn trong hoạt động đó khi
bạn ở chế độ tập trung như con đường
mòn trong não, càng đi lại nhiều, nó càng nhẵn, trơn chu và rộng rãi..
2.2 Chế độ phân tán
Nếu đó là chế độ tập trung thì chế độ phân tán là gì ?
Chế độ phân tán là khi tâm trí bạn thư giãn và tự do. Bạn
đang không nghĩ gì đặc biệt cả. Bạn đang ở chế độ phân tán khi bạn đang mơ mộng hoặc vẽ
nguệch ngoạc chỉ để giải trí. Nếu giáo viên yêu cầu bạn “Hãy tập trung”, có thể bạn đã rơi vào trạng thái phân
tán.
Khi bạn ở chế độ phân tán, bạn đang nhẹ nhàng sử dụng các
phần khác của não, những phần này hầu như khác với những phần bạn sử dụng khi
tập trung. Chế độ phân tán giúp bạn tạo ra những kết nối giàu trí tưởng tượng
giữa các ý tưởng. Sự sáng tạo thường xuất hiện khi sử dụng chế độ phân tán.
Không giống như chế độ tập trung, tâm trí bạn sẽ đi theo những con đường mờ đã có sẵn (ví dụ đường
nhân), nên chúng khó có thể đi xa hay đi rộng, còn ở chế độ phân tán, chúng
không đi theo con đường nào, vì thế chúng có thể đi xa và đi rộng hơn. Ở chế độ
này, tâm trí của ta một cách vô thức thò những cánh tay tự do của nó đi khắp
nơi trong não, kết nối những mảng thong tin sẵn có lại với nhau, ngay cả khi
chúng ta không ý thức về việc đó.
Bộ não của chúng ta hoạt động như vậy. Nếu chúng ta muốn
chuyển từ suy nghĩ chi tiết sang suy nghĩ thoải mái về bức tranh lớn hơn, chúng
ta phải chuyển từ chế độ tập trung sang chế độ phân tán. Bạn cần cả hai chế độ để có thể giải quyết một vấn
đề. Nhưng
quan trọng là bộ não của bạn chỉ có thể ở một chế độ tại một
thời điểm. Chúng không thể bật 2
chế độ cùng lúc. Vì thế chúng ta phải lựa chọn
Ưu điểm
- Cho phép bộ não của bạn
kết hợp các mô hình thần kinh theo những cách mới
- Mang lại sự cân bằng khi
sử dụng với chế độ tập trung
- Có thể kích hoạt lại những mối liên kết não hoặc ký ức thần
kinh cũ
- Có thể nhận ra các hình
mẫu (đường mòn cũ) ở trước mặt bạn mà lúc
đang tập trung bạn không nhận
ra.
Nhược điểm
- Bạn có thể để nó xảy ra
nhưng bạn không thể kiểm soát chính xác thời điểm nó xảy ra
- Nếu bạn không thực
sự nạp được chút thông
tin, kiến thức nào về những gì mà mình đang học thì có lẽ bạn sẽ không
có được bất kỳ ý tưởng mới nào
- Việc xác định kiếnthức
nào đến từ chế độ phân tán và chế độ tập trung còn khó hơn
- Đôi khi có cảm giác như
nó hoạt động không tốt. Tuy nhiên, đó có thể là ảo tưởng về năng lực, có thể
bạn cần học thêm hoặc bạn đang thiếu thông tin hoặc thực hành quan trọng để chế độ này có thể họa động.
Tóm lại: Cuối cùng, bộ não của bạn cần được tự do đi lại xung quanh, bằng cách này, nó có thể kết hợp kiếnthức theo những cách khó có thể tập trung được. Chế độ phân tán chính là lý do khiến một số người đề xuất: “Đừng làm việc chăm chỉ, hãy làm việc thông minh”. Đôi khi, tốt hơn là bạn nên làm việc khác nếu không bạn sẽ bị căng thẳng. Hãy để bộ não của bạn hoạt động một cách tự nhiên, hãy để nó nghỉ ngơi khi bạn gặp khó khăn với một vấn đề nào đó hoặc khi học được điều gì đó mới.
2.3 Lựa chọn nào cho học tập hiệu quả: Chế độ tập trung hay phân tán?
Vậy điều nào quan trọng hơn:
suy nghĩ tập trung và phân tán?
Bộ não là một tổ chức
diệu kỳ, nó có hai chế độ tức là chúng ta cần có hai chế độ để tư duy và làm
việc, cái
nào cũng không tốt hơn cái nào,
đơn giản là chúng khác nhau.
Mặc dù hai phương thức tư duy này dường như hoạt động đối
lập nhau nhưng cả hai đều được yêu cầu phải nắm vững một chủ đề hoặc đạt được
tiến bộ trong một dự án khó. Rốt cuộc, khi bạn đang học một điều gì đó mới, bạn
cần hiểu cả bối cảnh của thông tin (phân tán và chi tiết cụ thể của chủ đề (tập trung).
Điều này có nghĩa là xen kẽ giữa suy nghĩ tập trung và
suy nghĩ phân tán là cách tốt nhất để
nắm vững một chủ đề hoặc giải quyết một vấn đề khó khăn . Đầu tiên, chúng ta sử
dụng phương thức tư duy tập trung để hiểu những điều cơ bản của một chủ đề mà
không bị phân tâm. Sau đó, chúng ta sử dụng chế độ phân tán để tiếp thu một
cách thụ động những gì chúng ta đã học và tạo mối liên hệ với những thứ khác mà
chúng ta đã biết. Sau đó, chúng ta quay lại chế độ tập trung và giảm bớt những
kết nối mà chúng ta đã tạo ra, chỉ còn những kết nối tốt nhất, hữu ích nhất.
Sau khi lặp lại quá trình này một vài lần, bạn sẽ thấy
thông tin đó thực sự in sâu vào trí nhớ của mình!
Trên thực tế, tập trung quá nhiều thực sự có thể là một
điều tồi tệ khi giải quyết vấn đề. Chúng ta càng giữ bộ não ở chế độ tập trung
lâu thì chúng ta càng trải nghiệm tầm nhìn trong đường hầm và việc suy nghĩ đột
phá trở nên bất khả thi.
Hiện tượng này (được gọi là hiệu ứng Einstellung ) cản
trở khả năng của chúng ta trong việc thiết lập lại các tham số hoặc tiền đề của
vấn đề và khi làm như vậy, sẽ cản trở khả năng sáng tạo. Đó là lý do tại sao
khi bạn cảm thấy bế tắc hoặc chán nản với một chủ đề nào đó, tốt nhất bạn nên
lùi lại và nghỉ ngơi để chế độ phân tán chạy một lúc.
Mặt khác, quá nhiều suy nghĩ lan tỏa khi bạn ở chế độ phân tán sẽ khiến bạn không thể
thực sự hiểu và ghi nhớ các chi tiết.
Bộ não của chúng ta có hai chế độ vì những lý do chính
đáng: chúng ta cần cả hai để thực sự hiểu và xử lý thông tin cũng như lưu trữ
nó trong ký ức. Vì vậy, hãy tận dụng cả hai khi bạn đang học để đạt được kết
quả tốt hơn. Và nếu không có gì khác, cuối cùng bạn cũng có một lý do khoa học
để có được giấc ngủ ngắn mà bạn muốn!
3. Chuyển đổi giữa chế độ tập trung và phân tán
Nếu việc chuyển đổi giữa các chế độ quan trọng đến vậy
thì chúng ta phải làm thế nào?
3.1 Bật Chế độ tập trung
Chà, nếu chúng ta muốn tập trung vào điều gì đó thì thật
dễ dàng. Ngay khi chúng ta bắt đầu chú ý đến nó, chế độ tập trung sẽ được bật. Thật không may, thật khó
để giữ sự chú ý của chúng ta vào một việc gì đó trong thời
gian dài. Đó là lý do tại sao đôi khi chúng ta có thể rơi vào trạng thái phân
tán và bắt đầu mơ mộng.
Những điểm cần lưu ý
- Luyện tập tạo nên sự lâu
dài
- Cái gì càng trừu tượng
thì càng phải luyện tập để thành thạo nó
- Học một thứ gì đó khó cần
có thời gian (Xin lỗi, bạn không thể học lập trình trong 1 tuần) đây không phải là ý kiến mà là sự thật
- Tránh những môi trường có
nhiều phiền nhiễu
- Dọn dẹp và sắp xếp máy
tính để bàn của bạn hoặc bất cứ nơi nào bạn đang làm việc/học tập bao gồm 40 cửa sổ đang mở trong
google chrome, hãy loại bỏ những tab không cần thiết đó
3.2 Bật Chế độ phân tán
Chế độ phân tán là khi chúng ta không tập trung vào bất
cứ điều gì cụ thể . Bạn có thể vào chế độ phân tán bằng cách buông bỏ và không tập
trung vào bất cứ điều gì. Đi dạo sẽ giúp ích. Hoặc nhìn ra cửa sổ từ xe buýt.
Hoặc đang tắm. Hoặc ngủ quên. (Nhiều người nổi tiếng đã có những hiểu biết sâu
sắc khi các sự kiện trong ngày xảy ra trong khi ngủ. 3 )
Có vẻ như việc tập trung vào thứ khác có
thể tạm thời đưa chúng ta vào trạng thái phân tán liên quan đến những gì chúng
ta không tập trung vào. Khi chúng ta tập trung vào việc âu yếm
chú chó của mình, chúng ta không tập trung vào bài toán. Khi chúng ta tập trung
vào ván cờ của người khác, chúng ta không tập trung vào ván cờ của chính mình.
Đây là lý do tại sao, khi bạn đang mắc kẹt trong một bài toán, thay vào đó, bạn
có thể chuyển trọng tâm sang nghiên cứu địa lý trong một thời gian. Sau đó, bạn
có thể tạo ra bước đột phá khi quay trở lại với môn toán. Nhưng có vẻ như cách
tốt nhất để tạo cơ hội cho chế độ phân tán của bạn giải quyết một vấn đề khó
khăn là thông qua các hoạt động như ngủ, tập thể dục hoặc lái xe.
Các cách kích hoạt chế độ phân tán: Tập thể dục, Ngủ; Thư giãn; đi dạo
Hầu hết mọi hoạt động mà bạn tiếp thu ở mức độ mà não
không cần phải tập trung
Nếu bạn đang gặp khó khăn với một vấn đề hoặc chủ đề mới
và bạn có hơn 10 phút mà không tiến bộ gì, hãy để phần đó để sau, bỏ qua phần
đó hoặc sử dụng trình kích hoạt của chế độ phân tán
Hãy ngủ ngon, ngay cả khi bạn không gặp khó khăn khi giải
quyết vấn đề hoặc học tập. Ngủ ngoài việc giúp bạn kết hợp các đường dẫn thần
kinh theo những cách thú vị, còn giúp não bạn loại bỏ độc tố và cho phép não
loại bỏ các mô hình thần kinh yếu và củng cố ngay cả các mô hình thần kinh quan
trọng hơn
Nếu chế độ phân tán không hoạt động có thể là do bạn cần
học thêm những kiến thức cơ bản liên quan đến việc bạn đang làm
4. Chuyển đổi chế độ tư duy khi "Bị mắc kẹt"
Có hai kiểu bạn có thể gặp khó khăn, mắc kẹt hay đi vào ngõ cụt khi đang cố gắng giải một bài
toán hoặc một vấn đề nào đó. Hoặc khi bạn đang cố
gắng học điều gì đó mới, chẳng hạn như cách chơi hợp âm trên đàn ghi-ta hoặc
thực hiện một động tác cụ thể trong bóng đá.
Kiểu đầu tiên bạn có thể gặp
khó khăn là khi bạn không hiểu được lời giải thích ban đầu. Thật không may, với
tình trạng “bị mắc kẹt” này, việc chuyển sang chế độ phân tán sẽ không có tác
dụng nhiều. Bạn chưa “tải” bất cứ thứ gì vào chế độ tập trung của mình hay nói cách khác “nước lã không thể vã
được nên hồ”. Cách tốt nhất của bạn là quay lại chế độ tập trung bởi đơn giản là bạn tập trung
chưa đủ. Hãy xem các ví dụ và giải thích trong ghi chú hoặc cuốn sách
của bạn. Hoặc yêu cầu giáo viên giải thích lại.
Kiểu thứ hai bạn có thể gặp khó khăn là khi bạn đã nghiên
cứu hoặc tập trung cẩn thận—bạn đã tải lời giải thích vào chế độ tập trung của
mình. Nhưng khi bạn bắt đầu giải quyết vấn đề, giải một bài toán đố, chơi hợp âm hoặc thực
hiện động tác, bạn vẫn thấy mình bị mắc kẹt. Bạn càng ngày càng thất
vọng. Tại sao bạn không thể có được nó?
Nguyên nhân bạn gặp khó khăn là do bạn chưa cho chế độ
phân tán của não cơ hội để giúp đỡ! Mục tiêu tối thượng của học tập là để giải quyết vấn đề,
nhưng đôi khi vấn đề không thể được giải quyết chỉ bằng những thông tin, kiến
thức về chính nó hay những kiến thức mà bạn đang tập trung. Con đường mòn tư
duy đã đưa bạn vào ngõ cụt. Bạn sẽ không sẽ tìm thấy lối ra nếu bạn cứ đi đi,
lại lại trên con đường đó. Bạn cần ra khỏi con đường trơn chu đó, đứng lên gò
cao và nhìn bao quát, rộng hơn để tìm những manh mối mới. Điều đó cũng có nghĩa
bạn phải thoát ra khỏi sự tập chung để chuyển sang chế đọ phân tán. Điều bạn
cần là những liên kết não mới, những đường nhánh mới để nối giữa những kiến
thức sẵn có về những lĩnh vực khác đang nằm trong kho trí nhớ của bạn, cái chỉ
có thể xảy ra khi bạn ở chế độ phân tán. Chế độ phân tán không thể
hoạt động cho đến khi bạn không chú ý đến những gì nó đang tập
trung vào. Hãy để tâm trí của bạn thoát khỏi tình huống này trong một thời
gian. Nó mở ra khả năng tiếp cận của bạn với chế độ phân tán của não.
Khi bạn ở chế độ phân tán, não của bạn đang lặng lẽ giải quyết vấn đề ở
chế độ nền, mặc dù bạn thường không nhận thức được điều đó. Những luồng suy nghĩ trong đầu
bạn đang quay cuồng quanh bảng chế độ phân tán và nó có thể nảy sinh những ý
tưởng bạn cần để giải quyết vấn đề.
Ngoài ra, hãy tập trung vào điều gì đó khác biệt. Ví dụ:
nếu bạn đang học đại số, bạn có thể chuyển sang học địa lý. Nhưng hãy nhớ rằng
đôi khi não của bạn cũng cần được nghỉ ngơi một chút.
Nếu bạn có xu hướng gặp khó khăn ở lĩnh vực nào đó (ví dụ toán), hãy bắt đầu buổi học với chủ đề khó khăn đó. Bằng cách đó, bạn
có thể quay lại làm bài tập khác của lớp trong suốt buổi chiều và buổi tối mỗi khi bạn thấy mình gặp khó
khăn ở môn toán . Bạn không muốn bỏ dở
môn học khó nhất của mình khi bạn mệt mỏi và không có thời gian để học tập lan
man.
Khi bạn nghỉ ngơi, nên nghỉ trong bao lâu? Điều này phụ
thuộc vào bạn và số lượng tài liệu bạn cần trang trải vào ngày hôm đó. Năm hoặc
mười phút là thời gian nghỉ ngơi tốt. Cố gắng đừng nghỉ giải lao quá lâu. Bạn
muốn hoàn thành để có một phần thời gian của buổi tối để thư giãn!
Lưu ý
- Đừng thử chuyển đổi chỉ
một lần giữa chế độ tập trung và phân tán trong khi bạn đang học và sau đó
quyết định rằng nó không phù hợp với bạn. Đôi khi bạn phải quay đi quay lại
nhiều lần giữa tập trung và phân tán để tìm ra điều gì đó. Bạn cần phải tập
trung đủ cao vào việc cố gắng hiểu tài liệu trước khi nghỉ ngơi.
- Bạn nên tập trung trong
bao lâu? Theo hướng dẫn sơ bộ, nếu bạn thấy mình bị mắc kẹt sau ít nhất mười
đến mười lăm phút cố gắng, có lẽ đã đến lúc phải nghỉ ngơi.
- Việc chuyển đổi qua lại
giữa chế độ tập trung và chế độ phân tán sẽ giúp bạn nắm vững hầu hết mọi thứ,
cho dù đó là hình học, đại số, tâm lý học, bóng rổ, ghi-ta, hóa học hay bất kỳ
môn học hoặc sở thích nào khác mà bạn muốn học.
- Sử dụng các công cụ chế
độ phân tán này làm phần thưởng sau khi làm việc ở chế độ
tập trung:
5. Bố mẹ nên làm gì?
- Việc cần thiết đầu
tiên của bố mẹ là hiểu về vai trò của tập trung và phân tán trong tư duy và học
tập, từ đó có thể tham gia vào việc hỗ trợ việc học cho con một cách hiệu quả
hoặc chí ít cũng không làm cho con thêm mệt mỏi bằng những chỉ dẫn hoặc yêu cầu
vô lý. Những việc châ mẹ có thể làm là:
+ Giải thích cho con
về vai trò của tập trung và phân tán hoặc đơn gải là chỉ cho con đọc bài viết
này
+ Tạo điều kiện cho
con có thể thực hiện những chỉ dẫn như một môi trường học tập đảm bảo sự tập
trung
+ Tạo điều kiện cho
con có thể thực hành phân tán như không gian thư giãn, các thời gian để ngủ
ngơi, giải trí hoặc đơn giản là ngủ
+ Tạo điều kiện cho
con chơi
một môn thể thao như bóng đá hoặc bóng rổ, chạy bộ, đi bộ hoặc bơi lội, Tận hưởng cảm giác được làm hành khách trên ô tô hoặc xe
buýt, đi xe đạp, vẽ hoặc nghe nhạc, đặc biệt là không lời. Các cha mẹ nên bỏ suy nghĩ rằng đá bóng chỉ
để trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, chơi đàn chỉ để trở thành nhạc công, nằm
nghe nhạc chỉ là biểu hiện của sự lười biếng. Đó có thể là các hoạt động khiến
việc học trở nên hiệu quả hơn.
- Thôi phàn nàn hoặc
không gây thêm áp lực khi con bị nhắc nhở là đứa trẻ lơ đãng
Cha mẹ cần biết, với
cách thức vận hành hệ thống giáo dục hiện nay, trên lớp trẻ gần như không có cơ
hôi để có thể bật chế độ phân tán. Những tiết học kiến thức mới kéo dài buộc
trẻ phải ở chế độ tập trung. Giờ ra chơi ngắn ngủi thường không phải là thời
gian tối ưu để trẻ bật chế độ phân tán do tiết sau sẽ lại là tiết mới nên trẻ
không quay lại với chủ đề cũ. Chỉ có thời gian học ở nhà trẻ mới có thể áp dụng
việc chuyển đổi này. Nếu trẻ tiếp tục phải học thêm ở các trung tâm hoặc bố mẹ
luôn giám sát việc học để thúc đẩy việc tập trung trong thời gian làm bài tập,
chế độ phân tán sẽ bị triệt tiêu
Não có hai chế độ làm
việc, bạn đã triệt tiêu đi 1 chế độ, việc con bạn không thể đạt hiệu suất cao
nhất là điều không có gì phải bàn cãi!
Comments
Post a Comment
Hãy để lại ý kiến của bạn tại đây