Cậu bé lơ đãng trong giờ học |
Không có lo lắng nào nhiều hơn, phàn nàn nào nhiều hơn là “con tôi quá lười biếng”. “Rồi con tôi sẽ ra sao nếu nó cứ lười biếng như thế này”. Cũng không có câu hỏi nào nhiều hơn là “làm sao để điều trị bệnh lười biếng ở con”. Không có nguyên nhân nào làm rạn vỡ, đứt gãy hay châm ngòi cho những cuộc chiến quyền lực giữa cha mẹ và con cái nhiều hơn là khi cha mẹ “điều trị đứa con lười biếng”.
Những lý do khiến con bạn lười học
Tôi không bao giờ muốn dùng từ LƯỜI BIẾNG, đó là sự thật. Nhưng trong bài viết này, cho phép tôi dùng nó như một từ mà mọi người thường dùng. Có vẻ như cực đoan nhưng trong cuộc sống nghề nghiệp với gần 20 năm làm giảng viên của tôi, rất ít khi tôi cho phép từ này xuất phát từ miệng của mình khi nói chuyện và giảng dạy với sinh viên. Có lẽ không một sinh viên nào thấy từ “lười biếng” từ miệng Thầy Nguyễn Văn Hải phát ra khi giảng dạy. Nhưng tôi vẫn dùng nó trong bài viết tâm huyết này bởi đó là từ xuất hiện nhiều nhất trong xu hướng tìm kiếm của các ông bố/bà mẹ có con đang đi học. Không có lo lắng nào nhiều hơn, phàn nàn nào nhiều hơn là “con tôi quá lười biếng”. “Rồi con tôi sẽ ra sao nếu nó cứ lười biếng như thế này”. Cũng không có câu hỏi nào nhiều hơn là “làm sao để điều trị bệnh lười biếng ở con”. Không có nguyên nhân nào làm rạn vỡ, đứt gãy hay châm ngòi cho những cuộc chiến quyền lực giữa cha mẹ và con cái nhiều hơn là khi cha mẹ “điều trị đứa con lười biếng”.. Rất nhiều vấn đề với điều này, nhưng tựu chung lại nó xuất phát từ hai điều “chúng ta đã hiểu quá sai và có quá nhiều niềm tin hoang đường về lười biếng”. Tôi sẽ đề cập rất nhiều về những điều này trong blog CHA MẸ TỈNH THỨC của tôi trong thời gian tới, mời các bạn đón đọc nếu quan tâm.
Một trong những sai lầm hay niềm tin hoang đường phổ biến nhưng có tính hủy diệt mà các bậc cha mẹ đặt ra cho con mình đó là: “Nó là đứa lười biếng”. “Đó là thằng bé lười nhác” Quan niệm sai lầm nguy hiểm này khiến cha mẹ bỏ qua gốc rễ các vấn đề của con trai họ và vì cảm thấy bị họ trách cứ nên càng xa lánh con hơn. Sai lầm này cũng khiến cha mẹ biến đứa trẻ là vấn đề phải điều trị chứ không phải lười biếng là vấn đề cần giải quyết. Và từ cách tiếp cận đó, càng can thiệp chúng ta càng làm cho đứa trẻ giảm lòng tự trọng thậm chí chán ghét bản thân, dẫn đến càng triệt tiêu động lực và thúc đẩy xung đột tới đỉnh điểm
Trên thực tế, những người mà được chúng ta đánh giá là “không đủ cố gắng” hầu như luôn là những người đang phải chiến đấu trước vô số rào cản và thách thức vô hình. Tôi cũng nhận thấy điều này trong cuộc sống nghề nghiệp của mình. Mỗi lần tôi đăng ký với một học sinh có vẻ “lười biếng” và học kém, tôi phát hiện ra rằng họ đang phải đối mặt với những khó khăn cá nhân lớn, bao gồm các vấn đề về sức khỏe tâm thần, căng thẳng trong công việc, căng thẳng về tài chính, về gai đình hay những vấn đề tâm lý khác ở tuổi mới bắt đầu học làm người lớn. Tôi nghĩ rất nhiều người trong chúng ta có thể đồng cảm với điều này khi nghĩ về quãng thời gian thanh xuân và những mất mát trong cuộc đời của mình. Và tuổi thiếu niên, tuổi ấu thơ cũng vậy, không bao giờ thiếu những khó khăn. Bạn cần nhớ, đừng so sánh cơ học con ta với ta về những khó khăn của ta để nghĩ hoặc phán rằng “nhỏ nhăt và không đáng”. Về mặt cảm xúc việc ông vua mất ngôi báu và đứa trẻ mất đồ chơi là như nhau
Những người mà chúng ta coi là “lười biếng” thường là những cá nhân đã bị đẩy đến giới hạn tuyệt đối của họ. Họ đang đối phó với vô số hành lý và căng thẳng, và họ đang làm việc rất chăm chỉ. Nhưng vì những yêu cầu đặt ra cho họ vượt quá nguồn lực sẵn có của họ, chúng ta có thể thấy rằng họ chẳng làm gì cả. Chúng tôi cũng được dạy để coi những thách thức cá nhân của mọi người là những lời bào chữa không thể chấp nhận được.
Điều quan trong nhất chúng ta cần thay đổi trong quan điểm từ đó thay đổi trong cách tiếp cận là, có thể nói nôm na, Lười biếng không phải là bệnh, nó là hậu quả của các bệnh ẩn sâu bên trong đó. Cũng như chúng ta không thể coi “sốt” là bệnh, sốt là biểu hiện ra ngoài, là triệu chứng của một hoặc rất nhiều những rối loạn bênh tật bên trong cơ thể, và vì thế chúng ta cần giải quyết những bệnh- tật bên trong đó chứ không đơn thuần là đi điều trị sốt.
Và vì thế để con ta bớt lười biếng việc quan trọng đầu tiên phải đi tìm nguyên nhân gốc rễ của nó để giải quyết nếu có thể. Nguyên nhân của lười biếng là vấn đề cần giải quyết chứ không phải đứa trẻ là vấn đề. Cách tiếp cận đó giúp ta có thể thúc đẩy động lực cho con mình mà không làm mất đi lòng tự trọng của nó.
Vì sao con bạn lười học.
Trước tiên chúng ta cần xác định con ta lười biếng hay lười học? Lười biếng (nói chung) tức là chúng không muốn tham gia vào rất nhiều công việc hay bất kỳ hoạt động nào trong cuộc sống như làm việc nhà, thể thao, vui chơi hay chúng chỉ lười học? Nếu đứa trẻ lười biếng, xin xem bài viết khác trên blog của tôi, nếu đứa trẻ lười học, thì đây là chủ đề của bài viết này.
Đứa trẻ không nghe lời, và đơn giản là không thể bắt nó làm bài tập về nhà? Nhiều phụ huynh gặp phải tình trạng trẻ không muốn học, trốn học, không chăm chú trong lớp.
Người lớn thường mắc nhiều lỗi khi ép con gái hay con trai học. Điều này xảy ra bởi vì chúng ta không có kiến thức về cách thấm nhuần niềm yêu thích học tập ở trẻ em. Một số bắt đầu giáo dục giống con cái họ như cách họ được nuôi dưỡng trong thời thơ ấu. Hóa ra những sai lầm của giáo dục được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trước là bố mẹ làm khổ mình, ép mình học, sau đó lại hành hạ con mình như vậy. Khi một đứa trẻ học tập không tốt, những bức tranh không vui sẽ được vẽ ra trong đầu về tương lai của nó. Thay vì một trường đại học danh tiếng và bằng cấp, sẽ một trường kỹ thuật hạng ba hoặc tệ hơn là “đi móc cống”, bán vé số. Thay vì một sự nghiệp rực rỡ và một mức lương tốt, sẽ là một công việc khiến bạn xấu hổ khi nói với bạn bè. Và thay vì tiền lương, sẽ là những đồng xu mà không rõ phải sống như thế nào với nó. Không ai muốn loại tương lai đó cho con cái của họ. Để hiểu tại sao con cái chúng ta không cảm thấy thích học, chúng ta cần tìm ra lý do cho việc này. Hiện có rất nhiều trong số họ. Hãy xem xét những cái chính.
1) Không có ham muốn và động cơ học tập
Không có ham muốn và động cơ học tập có thể là chưa có nó hoặc đã có nhưng bị triệt tiêu bằng nhiều cách từ bên ngoài, đặc biệt là từ chính cha mẹ (xem bài liên quan 13 cách triệt tiêu động lực học tập của con). Nhiều người lớn đã quen ép trẻ làm điều trái ý mình, áp đặt ý kiến của mình. Nếu học sinh chống lại việc làm những gì anh ta không muốn, điều này có nghĩa là nhân cách của anh ta không bị phá vỡ. Và điều đó không sao cả. Chỉ có một cách duy nhất để thu hút trẻ tham gia học tập - khiến trẻ hứng thú. Tất nhiên, giáo viên nên nghĩ về điều này trước hết. Một chương trình được thiết kế không thú vị, những giáo viên nhàm chán dẫn dắt bài học mà không tính đến độ tuổi của trẻ - tất cả những điều này góp phần khiến trẻ trốn tránh việc học và lười hoàn thành nhiệm vụ.
2) Quá nhiều thiết bị- quá nhiều phiền nhiễu
Mặt trái của phát triển công nghệ và cuộc sống tiện nghi chính là quá nhiều phiền nhiễu, những thứ tưởg như làm cho việc học dễ dàng, tiệ lợi hơn và hứng thú hơn việc học. Tất cả chúng ta ngày nay đều nghiện điện thoại di động, tivi, v.v. Điều đầu tiên và cũng là điều cuối cùng chúng ta làm khi thức dậy là kiểm tra điện thoại. Và trẻ em cũng đang bị phụ thuộc quá nhiều vào các thiết bị như điện thoại di động, trò chơi điện tử, v.v. Và do những phiền nhiễu này, trẻ em không hứng thú với việc học.
Một thách thức cực lớn mà ngay cả những nhà giáo dục lỗi lạc và các nhà tâm lý cũng đang bối rối đó là sự phát triển quá mạnh của trí tuệ nhân tạo đặc biệt là ChatGPT. Trẻ đặt ra câu hỏi, học làm gì, ghi nhớ ích gì khi mọi kiến thức, mọi câu hỏi đều được trả lời một cách quá nhanh chóng bởi các con AI thông minh tuyệt đỉnh? Đây cũng là lý do khiến ngay cả thanh thiếu niên và người lớn trở nên lười biếng hơn bất kỳ bao giờ, dẫn đến teo cơ rất nhiều đức hạnh khác.
Bạn không nên và cũng không thể chống lại bão công nghệ, nhưng bạn phải luôn đảm bảo rằng thời gian quay màn hình của họ bị hạn chế. Bạn có thể đặt thời gian sử dụng các tiện ích đó và họ không được phép sử dụng chúng ngoài thời gian đã chỉ định. Điều này sẽ giúp họ tránh xa những phiền nhiễu và có thể tập trung vào việc học.
Con bạn cũng phải được dạy, được khuyến khích để thấy rằng, học không chỉ là để lấy điểm, thành tích hay kết quả, nềm vui trong cuộc sống chính là quá trình khám phá, tự mình tìm hiểu, tự mình trở nên hiểu biết chứ không phải chỉ là để hoàn thành trách nhiệm tar lười những câu hỏi trên giảng đường.
3) Căng thẳng ở trường
Tháp nhu cầu của con người được sắp xếp như sau: thứ nhất, nhu cầu đơn giản về ăn, ngủ, an toàn là những nhu cầu đầu tiên phải được đáp ứng. Nhưng hiện nay nhu cầu về kiến thức và sự phát triển học thuật thậm chí đã được đặt ngay trong nhu cầu cơ bản ở bậc thứ nhất, điều nghịch lý đó là nguồn cơn của căng thẳng.(xem bài Đưa con ra khỏi con tàu ma ám) Trường học cho trẻ em đôi khi trở thành một nguồn căng thẳng thực sự. Nơi những đứa trẻ trải qua những cảm xúc tiêu cực khác nhau mỗi ngày, chẳng hạn như: sợ hãi, căng thẳng, xấu hổ, nhục nhã. Trên thực tế, 70% nguyên nhân khiến trẻ không muốn học và đến trường chỉ là do căng thẳng. Cha mẹ có thể nghĩ: dù sao cũng chỉ học có 4 tiết buổi sáng, 2-3 tiết buổi chiều, trẻ nói mệt là trẻ lười. Và vì thế để hết lười sẽ là thêm những buổi kèm cặp từ gia sư tại nhà, các lớp buổi tói tại trung tâm, các buổi học online 1 kèm 1 từ giáo viên nước ngoài mỗi đêm. Trên thực tế, những tình huống căng thẳng lấy đi rất nhiều năng lượng của anh ấy. Có, nó lấy đi rất nhiều và gây ra tiêu cực cho môi trường này. Do đó, anh ấy bắt đầu suy nghĩ kém, trí nhớ kém hơn, trông anh ấy có vẻ ức chế. Trước khi tấn công một đứa trẻ và dùng vũ lực cưỡng bức, tốt hơn hết bạn nên hỏi xem tình hình học tập của trẻ ở trường như thế nào. Có khó khăn cho anh ấy không? Mối quan hệ của anh ấy với những đứa trẻ khác và giáo viên như thế nào?
4). Từ chối học như là cách chống lại với áp lực:
Tâm lý con người hoạt động theo cách mà khi chúng ta chịu áp lực, chúng ta sẽ kháng cự bằng mọi sức mạnh. Càng có nhiều bố mẹ ép buộc học sinh làm bài tập với sức mạnh, càng có nhiều người bắt đầu tránh né nó. Điều này một lần nữa xác nhận thực tế rằng tình huống này không thể được sửa chữa bằng sức mạnh.
Các cha mẹ hiện nay nghiện câu: Không có áp lực, không có kim cương. Tôi không phản đối nó, rõ ràng không có phát triển trong vùng thoải mái nhưng chsung ta cần nhớ không phải áp lực anò, áp lực vào đâu cũng tạo ra kim cương, con chúng ta là con người chứ không phải carbone và cuộc đời này không chỉ cần có kim cương, chúng ta cần cả nhưng đóa hoa và những điều bình dị
5). Trẻ mất niềm tin vào bản thân:
Rất nhiều trong số những phản ứng của cha mẹ khiến Con bạn cảm thấy mình đang bị đối xử như một vấn đề chứ không phải một con người
Nếu con bạn có vẻ lười biếng hoặc không có động lực, bạn có thể cảm thấy thất vọng. Nhưng nếu bạn đối xử với họ như thể họ là vấn đề mà bạn đang cố gắng giải quyết, thì họ sẽ không phản hồi tốt. Sự chỉ trích quá mức của cha mẹ đối với đứa trẻ dẫn đến tự trọng thấp của nó. Nếu không có việc gì học sinh làm, bạn vẫn không thể làm hài lòng, thì đây chỉ là trường hợp như vậy. Động lực hoàn toàn biến mất. Không có gì khác biệt giữa việc họ đặt 2 hoặc 5, dù sao cũng không ai khen ngợi, không đánh giá xứng đáng, không nói lời tốt đẹp.
Thay vào đó bạn nên làm gì?
Hãy để con bạn biết rằng bạn quan tâm đến con người của chúng. Kết nối với họ qua những thứ mà họ quan tâm. Thảo luận về những cuốn sách và sở thích yêu thích của họ. Tìm hiểu loại nhạc họ thích.
Điều này sẽ giúp con bạn hiểu rằng, trong khi chúng có thể gặp khó khăn, bạn sẽ bên chúng trong suốt chặng đường.
6) Quá nhiều sự kiểm soát, giúp đỡ và quản lý vi mô
Có những bậc cha mẹ thực sự dạy chính mình thay vì con của họ. Họ thu thập một chiếc cặp cho anh ta, làm bài tập về nhà với anh ta, yêu cầu anh ta làm gì, làm như thế nào và khi nào. Trong trường hợp này, học sinh có một vị trí thụ động. Anh ta không cần phải suy nghĩ bằng cái đầu của chính mình và anh ta không có khả năng tự trả lời. Động lực cũng biến mất khi anh ta hành động như một con rối. Cần lưu ý rằng điều này khá phổ biến trong các gia đình hiện đại và là một vấn đề lớn. Cha mẹ làm hư con mình, cố gắng giúp đỡ anh ta. Kiểm soát hoàn toàn giết chết tính độc lập và trách nhiệm. Và mô hình hành vi này đi vào tuổi trưởng thành. Chỉ có một cách điều trị ở đây: ngừng bảo trợ đứa trẻ và giải thích lý do tại sao bạn cần phải học. Lúc đầu, tất nhiên, anh ấy sẽ thư giãn và không làm gì cả. Nhưng theo thời gian, anh ấy sẽ hiểu rằng anh ấy vẫn cần phải học bằng cách nào đó và sẽ dần dần bắt đầu tự tổ chức. Tất nhiên, nó sẽ không hoạt động cùng một lúc. Nhưng sau một thời gian nó sẽ ngày càng tốt hơn.
7) Quá mệt mỏi thậm chí kiệt sức
Khi một học sinh đi học về, anh ta cần 1,5-2 giờ để nghỉ ngơi. Lúc này bé có thể làm những việc mình yêu thích. Ngoài ra còn có một loại cha và mẹ bắt đầu gây áp lực lên đứa trẻ ngay khi nó bước vào nhà. Các câu hỏi về điểm số đổ dồn về, yêu cầu cho xem nhật ký và hướng dẫn ngồi xuống làm bài tập về nhà. Nếu bạn không cho bé nghỉ ngơi, khả năng tập trung của bé sẽ giảm đi rõ rệt. Và trong trạng thái mệt mỏi, anh ta sẽ bắt đầu chán trường học và mọi thứ liên quan đến nó hơn nữa.
Mặc dù tất cả chúng ta đều tin rằng trẻ em ngủ yên bình, nhưng chúng ta không biết rằng có thể có một số biến chứng có thể làm xáo trộn giấc ngủ của trẻ.
Ngủ không đủ giấc sẽ cản trở sức khỏe tinh thần của trẻ, kết quả là trẻ sẽ ít quan tâm đến các hoạt động hàng ngày và có xu hướng buồn ngủ.
8) Căng thẳng trong gia đình.
Bầu không khí không thuận lợi ở nhà là một trở ngại nghiêm trọng để đạt điểm cao. Khi thường xuyên có những cuộc cãi vã và xô xát trong gia đình, đứa trẻ bắt đầu lo lắng, căng thẳng và thu mình lại. Đôi khi anh ấy thậm chí bắt đầu tự trách mình về mọi thứ. Kết quả là, tất cả những suy nghĩ của anh ấy đều bận rộn với tình hình hiện tại chứ không phải với mong muốn học tập.
9) Có xung đột giữa cha mẹ và trẻ
Đôi khi con bạn không chịu học, cố tình lười học bởi chúng ghét bố mẹ. Lười học là vũ khí quan trọng nhất để chóng lại bố mẹ, những người có quyền lực hơn. Khi bạn và con có cuộc đấu tranh quyền lực, con bạn sẽ làm ngược lại để phá hủy những gì mà bố mẹ cho là quan trọng nhất. Nếu bố mẹ quan trọng việc học, chóng sẽ lười học như một sự phản kháng hữu hiệu nhất. Chẳng hạn, nếu con bạn bị tụt lại phía sau trong một môn học cụ thể và bạn đối phó với tình huống đó một cách khắc nghiệt, chúng có thể đơn giản là im lặng. Họ có thể từ chối thực hiện các yêu cầu của bạn chỉ để chọc giận bạn thêm.
Nhiều bậc cha mẹ nhận thấy rằng việc đưa ra các lựa chọn thay vì ra lệnh là một cách tiếp cận thay thế tốt. Ví dụ, bạn có thể hỏi con mình: “Con muốn đến thư viện và tìm sách về chủ đề này hay con muốn nhờ giáo viên giúp đỡ?”
Loại câu hỏi này mang lại cho con bạn một số tự do, trong khi vẫn chỉ cho chúng đi đúng hướng.
10) Cha mẹ kỳ vọng cao và con theo chủ nghĩ cầu toàn
Bạn biết người cầu toàn khi bạn nhìn thấy họ: mong muốn làm hài lòng, ám ảnh về việc làm đúng mọi thứ và xu hướng trì hoãn. (xem bài: làm gì khi con quá cầu toàn)
Điều mà nhiều người không nhận ra về chủ nghĩa hoàn hảo là nó có thể làm tê liệt. Mong muốn đạt được sự hoàn hảo gây ra áp lực mạnh mẽ khi đứa trẻ phát triển nỗi sợ thất bại đến tê liệt
Vì vậy, hãy chú ý đến những thông điệp bạn gửi cho con mình. Nếu bạn mất bình tĩnh vì một chiếc cốc vỡ hoặc bị điểm kém, con bạn có thể bắt đầu tin rằng chúng cần phải luôn hoàn hảo. Điều đó sẽ khiến con bạn thự đặt cho mình thêm một áp lực khủng khiếp lên vai bên cạnh những áp lực vốn đẫ rất nặng nề. Con bjn sẽ không bao giừo dám mạ hiểm để học hỏi những điều mới lạ, không dám thử những cách sáng tạo bởi sợ thất bại, đó cũng là nguồn cơn của chán học.
Nhắc nhở con bạn rằng phạm sai lầm là điều bình thường. Rốt cuộc, mục tiêu là sự tiến bộ, không phải sự hoàn hảo.
Hãy ở bên chúng trong suốt chặng đường.
11): Con bạn cảm thấy chúng được thương yêu có kèm điều kiện
Bạn chỉ khen con khi chúng đáp ứng tiêu chuẩn của bạn? Bạn cho con thấy rằng chúng chỉ có giá trị, được chấp nhận, được thương yêu khi chúng có thành tích? Bạn có cho con thấy rằng bạn yêu thương chúng, bất kể hành vi hay thành tích của chúng không?
Nếu trẻ cảm thấy như thể chúng chỉ được yêu khi chúng hành động theo một cách nào đó, thì động lực của chúng sẽ giảm dần, bởi vì chúng có thể từ bỏ việc cố gắng giành lấy tình yêu của bạn.
Tất nhiên, bạn nên kỳ vọng vào con cái về các giá trị và tiêu chuẩn đạo đức của chúng. Nhưng hãy luôn nhắc nhở họ rằng bạn yêu họ vô điều kiện.
12): Coi nhẹ sức khỏe thể chất.
Chúng ta thường đánh giá thấp ảnh hưởng của sức khỏe thể chất lên hiệu suất của hoạt động tinh thần mà ở đây là học tập. Chính vì thế chúng ta thường bỏ qua hoặc coi sức khỏe thể chất là yếu tố kém quan trọng hơn việc học. Có thể thấy tầm vóc của trẻ hiện nay có thể to lớn hơn thế hệ cha anh, nhưng sự bền bỉ, dẽo dai, sức chịu đựng ngày càng kém
Điều quan trọng là con bạn phải có một chế độ ăn uống cân bằng, ngủ đủ giấc và tập thể dục thường xuyên.
Quá nhiều đường và thiếu ngủ dẫn đến mất khả năng tập trung. Điều này sẽ có tác động trực tiếp đến kết quả học tập của con bạn ở trường.
Hạn chế đồ ngọt và đồ ăn nhẹ chế biến sẵn mà bạn để quanh nhà. Ngoài ra, hãy cố gắng hết sức để đảm bảo rằng mọi người trong nhà đi ngủ đúng giờ.
13) Sự khác biệt lớn của con với phần còn lại của lớp (trường):
Có những đứa trẻ có ngoại hình không chuẩn theo số đông (quá béo, quá gầy, quá lớn hay qua nhỏ hoặc khác mầu da, loại tóc… có vẻ quá khác biệt khác trong. Chúng thường nhận được nhiều lời chế nhạo. Do đó, chúng trải qua nhiều đau khổ và cố gắng trở nên vô hình, tránh trả lời trước lớp hoặc lên bảng làm bài.
Việc con bạn vào lớp hoặc trường mà lực học của con là thấp hơn khá nhiều hoặc cao hơn quá mức so với phần còn lại cũng khiến con mất động lực (hoặc quá áp lực hoặc không có một chút áp lực nào), điều này cảnh báo cho cha mẹ khi có phong trào cố xin con vào lớp trọn, trường chuyên mà không phù hợp năng lực. Một yếu tố khác là điều kiện kinh tế và mức sống quá chênh lệch cũng biến con bạn thành richkid hoặc trẻ yếm thế trong môi trường lướp học cũng khiến con bạn chán nản hoặc kiêu căng mà trở nên lười học. (xem bài: Chọn trường cấp 2 cho con - những vấn đề cần lưu tâm)
14) Ảnh hưởng xấu bởi áp lực ngang hàng:
Ngay cả ở lớp một, một số học sinh cũng gặp khó khăn khi quản lý những ảnh hưởng xấu từ bạn bè.. Nếu bạn bè không muốn học, thì con của bạn cũng sẽ chịu áp lực mà chán học để hòa đồng với bạn bè
15) Chứng nghiện:
Trẻ em, giống như người lớn từ khi còn nhỏ, có thể có mắc những chứng nghiện riêng của họ. Ở trường tiểu học, đó là trò chơi, giải trí với bạn bè. Ở tuổi 9-12 - đam mê trò chơi máy tính. Trong tuổi dậy thì - thói quen xấu và từ văn hóa đại chúng và những hành vi đường phố.
Trẻ nhỏ rất dễ quan tâm đến mọi thứ. Họ có xu hướng thể hiện sự háo hức học hỏi những điều mới nếu những gì họ đang học là thú vị. Do đó, nếu trẻ thấy môn học thú vị, trẻ sẽ học tốt hơn. Tuy nhiên, sở thích này cũng có thể trở thành nỗi ám ảnh.
Nghiên cứu đã chỉ ra rằng trẻ em dưới 13 tuổi ngày càng dành nhiều thời gian hơn cho máy tính. Nghiện game vi tính sẽ gây nguy hiểm cho việc học tập vì tâm trí của trẻ chỉ xoay quanh trò chơi vi tính, khiến chúng mất hứng thú học tập.
Tôi không khuyến khích bạn áp đặt lệnh cấm hoàn toàn trò chơi máy tính đối với con bạn vì chơi trò chơi máy tính có thể mang lại lợi ích cho con bạn bằng cách giúp chúng thư giãn. Tuy nhiên, mọi thứ nên được thực hiện trong chừng mực và bạn nên hạn chế thời gian con bạn ngồi trước màn hình để đảm bảo rằng chúng không phát triển tật xấu có hại này.
a). Cho trẻ làm quen với công nghệ khi còn nhỏ: Con bạn càng sớm được tiếp cận với công nghệ một cách không hạn chế thì trẻ càng dễ rơi vào các khuôn mẫu dẫn đến nghiện ngập. Khi đã quen với cảm giác 'phê' khi chơi trò chơi điện tử liên tục, anh ta sẽ thấy bất kỳ hình thức giải trí nào khác đều nhàm chán. Điều này có thể gây hậu quả tai hại cho anh ta.
b). Sử dụng công nghệ như một phần thưởng: Mặc dù điều này có vẻ vô hại đối với hầu hết các bậc cha mẹ, nhưng việc sử dụng công nghệ như một phần thưởng thường có thể phản tác dụng. Đó là một lựa chọn dễ thực hiện hơn so với hẹn hò với kem, nhưng nó có những hậu quả lâu dài tiêu cực hơn nhiều. Cơ hội chơi trên điện thoại di động hoặc máy tính bảng sau khi hoàn thành bài tập về nhà, củng cố quan niệm rằng việc đọc và học là những điều xấu xa cần thiết hơn là bản thân chúng là phần thưởng.
16) Con bạn có các rối loạn hoặc bệnh lý
a) Con bạn bị trầm cảm
Nếu bạn chứng kiến những triệu chứng bất thường ở con mình như mệt mỏi, chán ăn, cáu kỉnh hoặc xa lánh xã hội - thì có thể trẻ đang bị trầm cảm.
Nếu điều này mô tả con bạn, hãy nhờ sự giúp đỡ chuyên nghiệp ngay lập tức. Bạn càng chờ đợi lâu, khả năng tình hình sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát càng cao.
b) Con bạn bị khuyết tật học tập
Trong một số trường hợp, vấn đề không nằm ở sự lười biếng. Một số trẻ em bị khuyết tật học tập khiến chúng không thể hiểu hoặc ghi nhớ thông tin.
Họ có thể gặp khó khăn với ngữ pháp và toán học cơ bản, hoặc khó nhớ các phương trình đơn giản.
Trong những năm gần đây, có mộtchẩn đoán quá mức về khuyết tật học tập như ADHD. Nhưng nếu bạn thực sự nghi ngờ rằng con mình bị khuyết tật học tập, hãy nói chuyện với nhà trường về việc thực hiện đánh giá.
Nếu con bạn bị khuyết tật học tập, bạn có thể làm việc với giáo viên để phát triển một kế hoạch hành động.
c) Con bạn bị tăng động hoặc tăng động giảm nhớ
Có trẻ thừa năng lượng. Chúng được đặc trưng bởi sự kiên trì và tập trung kém. Về vấn đề này, họ khó có thể ngồi trong lớp và lắng nghe mà không bị phân tâm. Và do đó - hành vi xấu và thậm chí là những bài học thất vọng. Những đứa trẻ như vậy cần phải tham dự các phần thể thao bổ sung. Lời khuyên chi tiết cho bạn có thể đọc trong bài viết này. Nếu bạn hiểu đúng nguyên nhân của việc dạy kém ở trường, thì chúng ta có thể cho rằng 50% vấn đề đã được giải quyết. Trong tương lai, bạn cần xây dựng một kế hoạch hành động, nhờ đó có thể khuyến khích học sinh học tập. La hét, bê bối, chửi thề - nó không bao giờ hoạt động. Hiểu con bạn và giúp nó vượt qua những khó khăn nảy sinh là điều sẽ tạo ra động lực đúng đắn.
Phần kết luận
Trong bài viết này, bạn đã biết được 16 lý do phổ biến khiến trẻ em và thanh thiếu niên có vẻ lười biếng hoặc không có động lực. Còn nhiều nguyên nhân và yếu tố ảnh hưởng nữa không được đề cập ở đây, nhưng tôi tin, bạn có thể thấy một hoặc một vài yếu tố có liên quan đến tình trạng của con bạn.
Điều quan trong là bạn cần nhận ra, không có đứa trẻ lười, cái mà bạn thấy chỉ là hậu quả của một hoặc nhiều nguyên nhân sau xa khác. Đừng vội vàng kết luận và dán nhãn con bạn như một “Đứa trẻ lười biếng”. Hãy hiểu dõ bản thân mình, hiểu rõ con mình và hiểu rõ bối cảnh, tình hình, từ đó có cách tiếp cận đa hướng đê giải quyết vấn đề tận gốc, tốt nhất và toàn diện nhất có thể
Thực hiện từng bước một và từng ngày một. Tôi tin rằng những nỗ lực của bạn sẽ được đền đáp về lâu dài và bạn sẽ thấy con mình trở nên siêng năng, có trách nhiệm và năng động hơn.
- BA MẸ TỈNH THỨC, nơi chia sẻ kiến thức, quan điểm, trải nghiệm làm cha mẹ. Cùng nhau chúng ta trở nên tốt hơn mỗi ngày. Hãy chia sẻ nếu thấy hữu ích.
Comments
Post a Comment
Hãy để lại ý kiến của bạn tại đây